Tôi làm việc rất nhiều. Và tôi không biết cách nghỉ ngơi.
Hay đúng hơn là, tôi không gặp khó khăn khi phải làm việc với cường độ cao, và tôi không biết phải làm sao để tự dừng lại trước khi kiệt sức.
Nếu bạn đã đọc bài viết “Vũ khí” bí mật cho sự sáng tạo hiệu năng, chắc bạn cũng đã thấy rằng tôi đã dần thành công trong việc chèn những quãng nghỉ ngắn trong ngày làm việc, và tôi cũng có khả năng quản lý hiệu quả thời gian sáng tạo.
Nhưng một vấn đề đã bắt rễ từ 20 năm sẽ không thể được giải quyết chỉ nhờ vào 2 năm thay dổi tư duy và nhận thức.
Khác với những nội dung bạn thường đọc trên trang blog này, bài viết này không đề xuất công cụ hoặc giải pháp nào, bởi vì chính tôi còn chưa tự tìm ra phương pháp hiệu quả cho bản thân.
Việc nghỉ ngơi khiến tôi căng thẳng
Trong ký ức và tiềm thức của tôi, vì một vài yếu tố giáo dục và văn hoá, việc « nghỉ ngơi, không làm gì » sẽ luôn dẫn đến hậu quả là những nỗi thất vọng, những hình phạt, hay những chỉ trích công khai gây xấu hổ.
Khi trưởng thành, việc nghỉ ngơi ” tự nguyện” khiến tôi cảm thấy lo âu còn hơn khi chạy deadline cho dự án khách hàng.
Tất nhiên, tôi biết mình cần phải nghỉ ngơi!
Hay đúng hơn là, cơ thể tôi, với hệ thống báo động bao gồm đau nửa đầu, viêm cơ, đau lưng, loét dạ dày… đã ra sức bắt tôi hiểu điều đó.
Dù cứng đầu đến đâu, tôi vẫn phải thừa nhận rằng cơ thể tôi luôn đúng, sau hai lần cơ thể gửi tôi thẳng vào viện cấp cứu.
“An phải nghỉ ngơi đi!” là câu nói khiến tôi bất an nhất
Sau khi rời phòng cấp cứu lần thứ hai, tôi đã cải tổ cuộc sống bằng cách đổi nghề, rẽ sang một hướng trái ngược với con đường mình từng đi.
Tôi hoàn toàn hài lòng với công việc hiện tại, nghề nghiệp mà tôi hằng mơ ước: họa sĩ minh họa.
Nhưng giống như nhiều freelancer khác, vì hạnh phúc với công việc của mình, nên việc tăng thời gian hay khối lượng công việc càng trở nên dễ dàng hơn.
Có lúc tôi tưởng như mình có sức mạnh dời núi lấp biển, như Wonder Woman. Nhưng cơ thể tôi nhắc tôi nhớ rằng không nên ảo tưởng sức mạnh. 😅
Khi một người nói với tôi, với tất cả cả lòng quan tâm: ” An phải nghỉ ngơi đi!”, tất cả những gì tôi cảm nhận chỉ là sự lo âu. Tôi tự chì chiết mình sao điều đơn giản đến vậy mà cũng không thể làm được. Tôi thấy như mình càng chìm sâu hơn trong vấn đề muôn thuở.
“Một khoảng nghỉ” vẫn chưa phải là khái niệm mà não của tôi có thể chấp nhận mà không run lên vì lo sợ.
Bạn từng nghe về những người đã sống trong nghèo khó quá lâu, rồi, ngày họ có của ăn của để, họ gặp bế tắc không làm sao chi tiêu nổi chưa?
Họ sợ tiêu tiền sai cách, sợ lãng phí, sợ tiền biến mất chỉ trong một đêm, dù đó toàn là những nỗi sợ vô căn cứ.
Trong trường hợp của tôi, thay vì « tiền », là thời gian mà tôi từng không thể có trước đây, khi tôi phải giấu giếm vẽ vội, phải mót lấy vài phút ở đây ở kia để nguệch ngoạc vài nét, hoặc phải chấp nhận từ bỏ mãi mãi những ý tưởng, vì thiếu thời gian.
Ngày hôm nay, khi có nhiều thời gian hơn xưa, tôi mắc kẹt trong nỗi sợ lãng phí.
“Ép” đứa trẻ nghỉ ngơi
Bạn có để ý thấy tụi trẻ con khi mệt mỏi thường cáu bản khó chịu không?
Tôi cũng y như vậy đấy.
Khi tôi mệt, tôi sẽ biến thành một con quái thú. Tôi sẽ tức giận vì bản thân lại đánh giá sai khối lượng công việc. Tôi sẽ thất vọng tột độ vì công việc dang dở lanh tanh bành. Tôi sẽ xấu hổ vì lại để bản thân rơi vào tình trạng mất kiểm soát.
Gần đây, tôi thường quan sát những người bạn đã trở thành cha mẹ. Phương pháp mà họ áp dụng để làm dịu những em bé đang « biến thành quái thú » chỉ là yêu cầu chúng cất đồ chơi, và dẫn chúng vào phòng ngủ.
Vì vậy, tôi đã để mèo Rau Thơm tịch thu máy tính, và quyết tâm đi Canada trong một tháng!
Khi bạn đọc những dòng này, có lẽ đã yên giấc trên chuyến bay hướng tới Montreal.
Tôi đã muốn …
Tôi đã muốn lên lịch đăng sẵn một video YouTube cho hôm nay, nhưng tôi đã không có thời gian để dựng …
Tôi đã muốn viết một Creati’letter tự động gửi vào cuối tháng, nhưng tôi còn không có thời gian để đánh máy lại bản nháp trên máy tính …
Tôi đã muốn …
Mà thôi, máy tính của tôi đã bị tịch thu rồi còn đâu.
Tôi biết chắc bản thân sẽ căng thẳng khi nghỉ ngơi.
Nhưng quyết định dứt khoát này sẽ chứng minh cho chính tôi rằng: không còn hậu quả tiêu cực nào có thể kéo đến nếu tôi chọn nghỉ ngơi, rằng tôi sẽ vẫn sống tốt mà không làm việc, và rằng nếu những gì tôi viết, vẽ, chia sẻ mang lại giá trị cho cộng đồng, bạn vẫn sẽ ghé tới đây, trên blog này, và trên YouTube, và cả trên Instagram.
Tôi hy vọng là như thế. 😁
Vậy đó, bạn đã hiểu rồi đó, blog của chúng ta sẽ đi nghỉ hè. Các bài viết mới sẽ trở lại vào tháng 9 với cùng nhịp độ: mỗi ngày 5 và 15 hàng tháng.
Tôi hy vọng rằng bạn sẽ thành công tặng cho bản thân thời gian nghỉ ngơi mà bạn xứng đáng nhận.
Trong khi chờ đợi …
Keep creating!
Từ Hà An
*Vui lòng đọc kỹ thông tin về Bản Quyền trước khi sao chép hoặc trích dẫn nội dung và hình ảnh của blog tuhaan.com